vất vưởng
Người đang sống nhưng hồn như đã chết
Đầu thì bạc nhưng trí vẫn u mê
Tưởng thông thái tôi hóa ra mù tịt
Đi lòng vòng trong cõi tịch nhiêu khê
Muốn làm nhang để tôi được tỏa khói
Cháy tàn rồi vẫn còn lại chân nhang
Đứng thong dong trên lư đồng bóng loáng
Nghe mõ kinh kẻ mộ đạo râm ran
Tôi ngộ ra cõi âm là cõi phúc
Sáng trưa chiều không lận đận lao đao
Không cãi vã tôi hoàn toàn yên nghỉ
Chốn vĩnh hằng không già cả hư hao.
Bài này đã được xem 251 lần
|
Người đăng:
|
Sgalfder
|
|
|