dang dở
đóa hoa này rồi sẽ tàn
chiếc cốc kia đến lúc sẽ vỡ
khoảng khắc đẹp đã mong manh lần rực rỡ
giờ còn lại chăng
ký ức thầm thì
con đường, dẫu mấy dài, cũng đến nẻo phân kỳ
nỗi đớn đau đừng tự dối mình từng chưa có
đăng đẳng thời gian vết sẹo tròn nguyên đó
ta lầm lỡ thốt lời chi
ta ngu dại điều gì
định mệnh này ai sẽ giúp mình đây
nước mắt sẽ tuôn
sẽ tuôn dòng nước mắt
được òa khóc như nhận phần thương tật
như ngón chân từ khước một bàn chân
năm tháng mới qua năm tháng đã gần
dấu chân đau lại tìm con đường gió ngược
khoác cuộc sống lên vai, ừ, thì tiếp bước
vì đàng sau mỗi chia ly
là dang dỡ một hành trình
Bài này đã được xem 283 lần
|
Người đăng:
|
Sgalfder
|
|
|