màu chiều
Những màu chiều
vàng vọt như hoàng hôn
Như hàng cây
rũ bên lề lá úa
Nắng ở đâu
bên kia bờ biển sóng
Để mây về réo gọi những hạt mưa
Tôi lại một mình
đứng lặng trầm ngâm
Với chiều trôi
ôi, hoàng hôn thứ mấy !
Ngày buồn rơi
thời gian qua bất tận
Như tuổi xuân vụt mất có nào hay
Chim khuất dần
không dấu vết đường bay
Nắng bỏ tôi
chiều cũng nhường bóng tối
Gió về đâu ...
làm sao tôi níu nổi
Mưa từ đâu
ai giữ hết bàn tay
Và những chiều
như chiều của hôm nay
Tôi một mình
nghĩ điều không thể hiểu
Như tình yêu
muôn đời là dấu hỏi
Nên ...
không nên ...
hay cho-nhận bao nhiêu
Những màu chiều
vàng vọt như đời tôi
Tôi lại nghĩ những điều ...
không nên nghĩ.
November 16, 2001