đánh mất vần thơ
ĐÁNH MẤT VẦN THƠ
Hôm qua đánh mất vần thơ
Tâm hồn ủ dột bao giờ khôn nguôi
Ngoài trời mưa gió sụt sùi
Trăm năm lạnh giá ngậm ngùi tâm cang
Vần thơ e ấp môi nàng
Trái tim ta bỗng xốn xang lạ lùng
Lòng rung rung , lòng rung rung
Tình yêu đâu có điểm dừng hỡi ai ?
Vần thơ trau chuốt trúc mai
Rụng rơi nhè nhẹ đôi tay của người
Đêm về nhơ nhớ gượng cười
Ngại ngùng , muôn thuở buông xuôi vai hờ
Ung dung nuôi dưỡng giấc mơ
Vì sao lạc bóng bến bờ nẻo xa
Hỡi người gồng gánh phong ba
Nụ cười chưa tắt môi hoa ỡm ờ
Hôm qua đánh mất tình cờ
Xin đi giây phút thẫn thờ bên nhau
Ai còn chép sử mai sau ?
Dòng sông ân ái bắc cầu chênh vênh
Thời gian khép mở gọi tên
Một vùng bóng tối mông mênh nửa vời
Bao giờ em đến cùng tôi
Phù sa bồi đắp , về khơi nỗi lòng
Ngày 26/8/2022
Ân Thiên ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 277 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|