đánh mất
ĐÁNH MẤT
Ta vừa thấy phố buồn đôi mắt đỏ
Lắng đau thương phủ rực rỡ ánh đèn
Tình vừa chớm rồi vội vàng tan vỡ
Nên lặng thầm loang ướt vệt mi hoen
Ngày che dấu nụ cười trong ánh nắng
Đêm đem phơi buồn bã giữa cõi lòng
Sao không hái Sao tình đang lẳng lặng
Sẹt giữa trời rồi chìm nghỉm mênh mông
Em đâu biết mùa cũng rơi nước mắt
Cây hoang liêu si dại đến vật vờ
Lời không ngõ nên đành lòng nín bặt
Thổn thức rồi day dứt những mộng mơ
Anh đánh mất tim mình trong mắt nhỏ
Đánh rơi luôn tuổi trẻ lúc xuân thì
Em có thấy một lần hoa đá nở ?
Loài hoa nào gắn kết những biệt ly …
Tặng Vân Nhi muội !