đòi lại hoàng – trường sa
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Trời đã phân minh- định rõ ràng. Đất Nam là phải của dân Nam. Không ai có thể vào xâm lấn. Mạng phải đền thôi chớ ngỡ ngàng. . NGÀY XƯA!? NGÀY XƯA! ? VUA- DÂN ĐÁNH GIẶC. . Ngày xưa Hưng Đạo đánh quân Nguyên...
|
ngày xưa của mẹ
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Ngày xưa mẹ đã nuôi con. Cái nôi, chiếc võng, hãy còn xinh nguyên. Cuộc đời mẹ quá truân chuyên. Dưỡng nuôi con trẻ nhiều phiền hơn vui. Ngày xưa không lúc nào nguôi. Bôn ba khắp xứ ngược xuôi nuôi chồng. Làm vui...
|
ước mơ cuả mẹ
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Ngày xưa mẹ có ước mơ. Cho dân tộc Việt bấy giờ an vui. Hoà bình non nước thắm tươi. Tự do làm lụng người người ấm no. Người dân cả nước chẳng lo. Chiến tranh dai dẳng vằn co niên trường. Bắc Nam chung một quê hương...
|
công đức của mẹ
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Nói làm sao hết mẹ hiền ơi! Công đức cù lao lẫn dưỡng nuôi. Chẳng quản thân ngày đêm lặn lội. Cho đàn con được ấm no thôi. . Mẹ đã vì đời vì các con. Tình thương mẹ rưới khắp nước non. Không phân nghèo khó hay già...
|
nương cõi phật
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Mồng ba tháng chín mẹ ra đi. Mẹ đã mang theo được những gì? Ngoài chiếc áo quan chôn kiếp sống. Cùng gói hành trang trắng xiêm y. . Còn gì đâu nữa mẹ hiền ơi! Vạn tiếng khóc than chuyện đã rồi. Im như giấc ngủ...
|
tưởng nhớ mẹ
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Nhớ lại ngày xưa, mẹ với con. Vào chùa nhổ cỏ công quả tròn. Để trên chứng giám cho lời hứa. Đổ đạt thành danh rạng nét son. . Con nhớ những năm con học thi. Mẹ thường qùi vái Đấng Từ Bi. Để ơn trên độ cho con được...
|
tình cho em
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Tôi viết tình tôi trên trang giấy nhỏ. Mùa xuân nay năm mươi tuổi rồi em! Mang tâm tư, của một kẻ tha phương. Hận vong quốc , ngày đêm lòng vằng vặc. Những mùa xuân chảy dài trên tóc bạc. Không có em, không nắng ấm quê...
|
hương quê
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Sương chiều buông xuống đồi cao. Gió đưa mây lẽ đi vào đơn côi. Ở nơi hải đảo xa vời. Nhớ thương quê mẹ bồi hồi lòng thơ. Dõi trông về phía xa mờ. Nghĩa mẹ tình nước thẩn thờ tâm cang. Hương quê còn nặng lòng mang...
|
cõi riêng ta
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Ngày nay dù tóc phai màu. Nhưng xuân xanh vẫn quyện vào hồn thơ. Thời gian bất tận vô bờ. Tình thôi đã lỡ trông chờ thêm chi! Đưa tay kéo tuổi xuân thì. Năm mươi năm lẽ đã đi vào đời. Ta còn ngụp lặn chơi vơi! Giờ...
|
hiển linh
Tác giả:
Duy Văn Hà Đình Huy
Mẹ ơi, mẹ đã chết rồi. Chúng con qùy tế lệ rơi dầm dề. Trong áo quan mẹ nhuận phê. Chuyển luân phúc đức trọn bề chúng con. Cháu, chắt ở thế mẹ còn. Hiển linh phù hộ cho tròn mẹ ơi. Mẹ chết các con đơn côi. Mất mẹ là...
|