nụ cười nhân tình
NỤ CƯỜI NHÂN TÌNH
Nụ cười có tự bao giờ ?
Em buông e ấp tình cờ môi hoang
Mơ màng mặc áo mơ màng
Đời như cuốn sách sang trang hẹn hò
Nụ cười cha mẹ ban cho
Đầu cành chim hót líu lo reo mừng
Dường như tươi mát một vùng
Hồn nhiên , tinh nghịch ...ngập ngừng nhìn nhau
Nụ cười bẽn lẽn in sâu
Tâm hồn dậy sóng xôn xao bến bờ
Anh về nuôi dưỡng giấc mơ
Tên em có lẽ tôn thờ nghìn năm
Nụ cười cái đẹp duyên ngầm
Mở ra hạnh phúc , hàm răng khoe đều
Chiều chiều gieo nhớ chiều chiều
Đêm đêm mỏi mắt trông theo bóng người
Nụ cười điểm chín , điểm mười
Nhân tình ta đó xinh tươi dịu dàng
Con đường trải lụa thênh thang
Câu thơ anh thả , cung đàn thầm reo
Nụ cười tinh khiết trong veo
Đầy thềm nắng gió trăm điều cho em
Về thôi , vùng cỏ êm đềm !
Uống vầng trăng lạ , ngọt mềm mơn ru
Ngày 27/11/2022
Ân Thiên ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 227 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|