chiều viễn xứ 2
CHIỀU VIỄN XỨ
Ngoảnh lại nhìn ta đã trắng đầu
Đây chiều viễn xứ mộng chìm sâu
Màu trăng cổ độ từng đêm chết
Khói ngõ hoàng hôn một biển sầu
Những buổi đơn lòng mơ dáng mẹ
Bao chiều lẻ bóng tưởng vườn dâu
Bài thơ mực ướt mùa thương cũ
Dạo giã từ quê để xuống cầu ./.
Lê cảnh Tiến O7/12/2O22
Bài này đã được xem 245 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|