ngã tư cầu giát
Hỡi Quỳnh Lưu yêu quý của ta ơi
Quỳnh Lưu rộng dài ngã tư Cầu Giát
Nơi đường 1 đi qua, nối dài năm tháng
Miền ngược, miền xuôi, xứ Nghệ quê mình
Ôi ngã tư, nơi ta đến bao lần
Nhưng mỗi lần đi qua đều nao nao cảm xúc
Một cảm xúc chẳng thể nào hiểu được
Cứ bồi hồi, xao xuyến cả hồn tôi
Ơi con tim bé nhỏ của ta ơi
Khi vừa đến ngã tư lại ngỡ như đã về nhà mình vậy
Nên những lúc trên đường đều nôn nao muốn thấy
Phía xa xa là Cầu Giát quê mình
Dù gió mưa hay nắng ấm bình minh
Người vẫn đến nơi đây từ mọi ngã
Để đón tiễn nhau, để thương, để nhớ
Để tình yêu nhuộm màu tóc đợi chờ
Ta lấy thời gian hờ hững viết câu thơ
Trong quán nhỏ dõi nhìn từng xe chạy
Có những lức đợi người về chẳng thấy
Để đêm buồn da diết nhớ thương ai
Tôi đã qua bao núi thẳm, sông dài
Qua bao ngã tư, nào đâu nhớ hết
Nhưng trong trái tim tôi có một ngã tư nồng nàn, tha thiết
Dịu dàng như thể nắng đời tôi
Ơi ngã tư kỷ niệm của ta ơi
Một thời tuổi thơ đến đây bằng chân đất
Bằng xe đạp đèo nhau dưới trời mưa, nắng
Áo gió bay lên trong hương lúa ngạt ngào
Đã bao lần có ai hỏi vì sao
Mà xe chạy qua, xe không dừng Cầu Giát?
Đó là lúc ngủ quên, nên lòng không hề biết
Hay say xưa với bạn mới trên đường
Rồi một mình, quay trở lại vấn vương
Như có lỗi với ngã tư Cầu Giát
Nên lòng thấy suốt đời cũng chẳng thể nào quên được
Một ngã tư dịu dàng, tha thiết của tôi ơi!