thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 998.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (998)
Khúc Oán Não Nề
Ngọn vi vút trút bầu đen tầm tã
Lạnh khuê phòng buồn bã khóe mắt khơi
Cơn mộng mị tả tơi giăng khắp ngả
Có lẽ nào ảnh đã biến ma trơi
Hoá công phẫn rối bời treo đầy rẫy
Kín mít đầu động khuấy chuỗi đắng cay
Để goá phụ từ nay như trang giấy
Mãi vật vờ ngọ nguậy kiếp lá lay
Mưa cứ đổ gió bay cho tan nát
Tấm thân trầy bụi cát lộng quan san
Tuyết hãy dội lan tràn tê buốt xát
Vỗ sóng đùn tấp dạt chiếc thuyền nan
Ôi Nguyệt Lão! Lệ chan dầm gối tẻ
Sao đoạn đành nỡ rẽ thuý chia uyên
Vọng bi oán phỉ nguyền câu giày xé
Vỡ mộng thời lặng lẽ xót xa duyên
Đêm văng vẳng truân chuyên trùm tâm khảm
Thán côn trùng ảm đạm khảy thâu canh
Nỗi chất ngất chòng chành bao khung xám
Huyễn chập chờn cố bám lấy hồn anh
Vướng nghịch cảnh giới ranh đà ngăn cách
Ngưỡng âm dương oán trách khúc đoạn trường
Để ngày tháng nhớ thương chùng tím mạch
Lỗi hẹn thề thiết thạch đẫm huyết hương
Dòng ngang trái vô thường ai thấu được
Mãi miên man đặt bước dẫu muộn sầu
Em gắng gượng mặc dầu đường phía trước
Ngập bão lòng xuôi ngược ải bể dâu
Yến lẻ bạn cau trầu phơi đôi mảnh
Nụ héo tàn rụng nhánh võ vàng queo
Đơn đối bóng bọt bèo mang hiu quạnh
Đò một chèo hẻo lánh cõi cheo veo
Tình lỡ dở gieo neo hờn má phấn
Nợ trăm năm lận đận chốn dương trần
Miền khắc khoải bần thần hàng châu ngấn
Nghiệp ta bà số tận luống bất nhân
Mình yêu hỡi! Tia dần loang ánh phủ
Gà gáy đưa ủ rũ đoá hoa hồng
Đàn phím lạc bập bồng thôi tự nhủ
Ru biển đời giấc ngủ giữa mênh mông.
March 1, 2019
Tam Muội
Nhìn Em Vò Võ…
(Thơ liền âm từ cuối)
Anh đã đi rồi! Xa thật xa
Từ nay chấm hết, chết tình ta
Kẻ về cát bụi chìm băng giá
Người thắt tâm can, quạnh quẽ nhà…
Ba năm mật ngọt tắm trăng thoa
Hương lửa ái ân luống đậm đà
Nghĩa vợ tình chồng sâu tấc dạ
Trọn lòng ôm ấp chẳng phôi pha
Những sáng tinh mơ thể dục ha!
Anh ơi! Chạy bộ ngắn thôi nha
Trưa trưa khuấy sẵn cà phê đá
Thầm gởi yêu thương ở đó mà…
Chiều chiều thoang thoảng gió ngân nga
Tay nắm bàn tay dưới ráng tà
Nhẹ bước ung dung nhìn cỏ lá
Lâng lâng dào dạt khúc hoan ca
Những tối không gian toả ánh ngà
Trà, bàn, hai ghế được bày ra
Anh đàn, em hát vài câu há
Rồi tới phiên anh, tủm tỉm…khà!
Những ngày rả rích mưa tầm tã
Anh bệnh, em rầu xám phủ da
Sợ bệnh biếng ăn nấu cháo cá
Múc từng chén thổi, nóng mình à!
Biết bao kỷ niệm đẹp như hoa
Khắc đậm con tim chẳng thể nhòa
Như sóng loang tràn trong biển cả
Âm thầm kết tụ giữa phong ba
Chiến tranh khói lửa dậy sơn hà
Tạm biệt, u hoài, nỗi thiết tha
Cố nén giọt buồn không lã chã
Tiễn đưa, bịn rịn, đẫm mùi xoa…
Đâu đây văng vẳng ó o gà
Bật dậy thì ôi! Chẳng thịt thà
Xương trắng nằm kia phơi nghiệt ngã
Tái tê, da diết quỵ hàng đa
Đớn đau, khắc khoải chìm hoang dã
Vương vấn ngập tràn nghĩa sát na
Lặn lội tìm thương theo gió thả
Nhìn em vò võ… Tím hồn Ma…
2/3/2019
Nguyễn Thành Sáng
Trang Thơ
NHẤT LANG THƯ QUÁN