nỗi niệm
Nỗi Niềm
Lờ lững lưng tầng đẩy lửng lơ
Trót mang phận gió tự bao giờ
Không gian sớm tối đời rong ruổi
Đây đó trải lòng, nỗi lắc lư...
Mới vừa trên ấy kề Mây Trắng
Thắm thiết vòng tay cuốn chặt Nàng
Ấm áp duyên nồng theo tiếng gọi
Nào hay khoảnh khắc bóng phù vân
Da diết thẫn thờ, nghẹn phút giây
Cũng rồi sức bật, hướng lề bay
Hanh hao bỏng cháy dần tan nhạt
Chầm chậm vòng ngang chuyển thấp nầy
Kia lởn vởn hình chuỗi hạt sương
Pha lê nhấp nháy cận bên vườn
Cảm hồn đoá lạnh, sầu gom tụ
Nhẹ cánh nghiêng mình giũ giọt buông
Nọ đường hoang tịch, mờ lam khói
Văng vẳng tai nghe khúc dịu hiền
Đưa mắt thì ra là ngọn suối
Êm đềm róc rách gợi tơ vương...
Man mác bâng khuâng, chạnh cõi lòng
Thương thương nhớ nhớ thuở hừng đông
Say bầu quang đãng, say hoa nở
Chất ngất say sưa trước rực hồng
Giờ đây bỗng chốc niềm tư lự
Phập kiếp phiêu bồng lắm nổi trôi
Ngang dọc biển trời, muôn cảnh trí
Chiều tàn trống vắng để đầy vơi...
"Kiếp phiêu lãng muôn đời là vậy
Vương vấn nầy để lại hoàng hôn..."
22/5/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)