chiếc bánh chưng xanh Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Cứ đến xuân lại nhớ về quê tổ. Nhớ mẹ hiền, nhớ mùi cám lên hương. Hoa đào nở, con én đùa trước gió. Ve vẫy chào réo gọi những mầm xanh. Đêm giao thừa chiếc bánh chưng mẹ gói. Lá chuối xanh mỗi lớp một niềm vui. Bánh năm...
|
cỏ Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Loài cỏ hoang. Không quê hương. Không xứ sở. Sống lách luồn – xanh úa, trời ban. Ta như cỏ - phận mồ côi lạc chợ. Mượn nắng gieo hình – Cái bóng đói lang thang. Gió lại về thổi mùa đi chẳng hết. Để lá rơi trên cỏ xáo trộn...
|
con thuyền độc mộc Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Em là em, Một con thuyền không đáy! Ẩn trong mây, đi lại với mưa rơi. Bổng ngày kia chao đảo rớt xuống đời. Tình lữ khách miên man lời gió nói. Anh đến ru em ngàn câu yêu vội. Sợ không người?... Khi hồn đá reo mưa…. Góc...
|
đố ai Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Đố ai! đếm được sương bao tuổi…. Và gió sinh ra tự thuở nào…. Biển nọ, bao giờ vào cõi chết …. Sông già, rong mục, nước về đâu???. Tình ơi! Có bán cái ngu ngơ? Mang về gọt đẽo, ngọt vần thơ. Chợ người!… Ai bán… L ời yêu...
|
hương ru Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Trời xám màn mây cảnh thấy sầu. Hoa vườn khô lạnh nhớ mưa ngâu. Run run cành đổ cơn gió giật. Nhè nhẹ hương bay trải một màu. Bước tới hàng cau vừa mới lớn. Nhìn lui bờ liễu dáng thanh tao. Tháng năm nằm cạnh chia màu...
|
lại một mùa xuân Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Lại qua một năm rồi. Tôi lớn hơn hôm trước. Đào mai cúc đâm chồi. Gió đông về bất chợt. Ngày xưa tôi còn bé. Mong tết. Tết chờ tôi. Ngủ trong vòng tay mẹ. Đâu suy ngẫm xa xôi. Từ khi nào tôi biết? Tay chạm cánh đào...
|
lời mẹ ru Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Gió chiều thổi ngược bến xa. Sông thu sóng lặng, sương già buông rơi. Trông lên tím một khoảng trời. Vầng mây ngơ ngẩn, tôi thời ngẩn ngơ. Nhìn qua xóm nhỏ lặng mờ. Nơi con lớn dậy, nương nhờ lời đưa. Con ơi! ngủ trọn giấc...
|
mùi dưa cải Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Gió đưa hoa cải bay xa. Hạt già gởi lại vườn nhà đất quê. Trông màu nắng ấm bên tê. Thu sau mầm nảy lá về như xưa. Mẹ tôi hái lá muối dưa. Biết rằng tôi thích ăn dưa cải dầm. Đêm thu dưới ánh trăng rằm, mẹ hò điệu...
|
người ấy và tôi Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Người ấy bảo tôi kẻ lạnh lùng. Đem tình trao gởi cõi mông lung. Nhưng nào tôi có đùa trăng gió. Cứ mỗi đêm khuay gối não nùng. Người ấy hận tôi kẻ bạc tình. Yêu nhầm hoa dại chốn điêu linh. Không hay từng phút hồn tôi...
|
nhánh lúa vàng Tác giả: Lê Hoàng Trúc
Vào năm ấy tiết đông trời thay sắc. Các chú cò run rẩy đứng bờ ao. Mấy nhánh lúa rều, trước gió xôn xao. Từng con én chao liệng nhặt hương sót. Tuổi ấu thơ mơ màng hoa quả ngọt. Rẽ cỏ non tay chạm cánh bèo trôi. Cọ cựa chân...
|