trên cành chiêm bao
Rủ nhau uống cạn trăng tàn
Trăm năm nhốt nguyệt, thế gian đợi chờ
Nẻo mây em gởi nắng hờ
Lời thương em dấu bên bờ má anh
Đêm nay gối giấc mộng lành
Nghe môi ai chạm trên cành chiêm bao
Gió đông lay động hồn cau
Giật mình, “tình cũ” đã bao lâu rồi?...
Lục tìm ký ức xa xôi
Còn trong hư ảo trắng đồi tương tri
Dấn thân bỏ rặng xuân thì
Luống mi ướt lệ người đi quên về.