con cào cào
Chẳng biết cơ trời khéo khiến sao,
Trải qua mấy xứ cũng cào cào.
Hình như châu chấu, vàng pha xám,
Miệng tợ chuồn chuồn, thấp lại cao.
Hại lúa bởi ngươi nên cắc cớ,
Nhọc lòng cho kẻ đuổi lao xao.
Lời ngây dám hỏi quan lương thú,
Đuổi đó phòng loan tới xứ nào?