cái nón
Dáng tròn vành vạnh vốn không hư
Che chở bao la khắp bốn bờ
Khi để, tưởng nên dù với tán
Nên ra, thì nhạt nắng cùng mưa
Che đầu bao quản lòng tư túi
Giúp chúa nào quên nghĩ sớm trưa
Vòi vọi ngồi trên ngôi thượng đỉnh
Ai ai lớn nhỏ đội ơn nhờ.