người ăn mày
Chẳng phải ăn đong chẳng phải vay
Lộc trời để lại được ăn mày
Hạt châu chúa cất cao ngang mặt
Bệ ngọc tôi từng đứng chắp tay
Nam, bắc, đông tây đều tới cửa
Trẻ, già, lớn, bé cũng xưng thầy
Ðến đâu dẹp hết loài muông cẩu
Thu cả kiền khôn một túi đầy.