482 - bữa tiệc rượu thơ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Gặp nhau nâng chén rượu đào. Chúc nhau xuân sắc dạt dào tâm tư. Giữa đời bàng bạc thực hư. Cùng nhau thơ rượu, khước từ trần ai. Lâng lâng ta ngỡ thiên thai. Men nồng phiêu chốn “Bồng lai”, vô thường. Tựa nhau nghiêng ngả,...
|
483 - mùa đông
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Sáng ra mở cánh cửa lòng. Giọt mùa sẫm sướt trời đông dẫn về. Gió luồn vào cõi tái tê. Hơi mưa giá lạnh gọi về miền thương. Ổ rơm, chăn vá đêm trường. Nồng hơi than đỏ cay hương bếp nghèo. Giấc khuya rúm ró lạnh teo. Trái...
|
484 - giọt xuân giao thừa
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Một tình yêu muôn thuở. Lắng đọng đầy con tim. Ta lại hát tình Em. Qua mỗi mùa lạnh giá. Ngất ngây yêu đến lạ. Giây trời đất chuyển mình. Đêm giăng đầy mơ biếc. Hẹn về những bình minh. Lòng ta tự rưng rưng. Hương nhang...
|
485 - ưu phiền
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đã rằng không muốn nhắc lên. Thẳm sâu tâm thức lăn tăn buồn phiền. “Dạy” cho mượn ác thay hiền. Khổ cho! … Bóng chỉ theo mình mà thôi. Rõ hay! Lòng dạ tin người. Ngu ngơ phía trái cuộc chơi dương trần. Mấy ai khuyên đỏ...
|
486 - lẽ đời
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Đương còn chút nắng - hình hài
Chẳng ai kính, sợ, đoái hoài đến thân
Cứng đơ dưới áo tử thần
Bao nhiêu vái lạy, xót, nâng đến cùng.
10 - 1 - 2011*
|
487 - có một kiểu yêu
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Có nhà. Là vợ. Là chồng. Thời gian. Đất bạc. Rêu phong tình người. Dửng dưng. Không có trên đời. Mặc ai. Rơi...
|
488 - trắng một ngày
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Trên đầu khăn trắng một ngày. Sớm mai sáng rạng trắng đầy thề gian. Ngẫm xưa lòng những hoang mang. Lạnh lùng giữa cảnh điêu tàn âm u. Réo khua nhạc khốc tai ù. Lơ mơ hương khói ngày mù trời đông. Lẻ loi một tiếng tơ...
|
489 - tết đã về
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Mặc định! Vạn vật hữu sinh theo con tạo xoay vần. Ta - hạt bụi giữa thiên hà sa mạc. Cùng nhịp khúc thời gian. Tết đã về! Mốc cổ truyền xưa lắm - tự người sinh. Dịp nghỉ ngơi trong dòng đời xô đẩy. Lát chớp mắt cho ta...
|
49 - áo đỏ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Lần ấy. Anh về. Năm mới. Giữa đám cưới trong làng. Anh gặp em với màu áo đỏ. Ngạc nhiên. Xa lạ. Làm thinh. Em nhìn anh. Áo màu nâu bạc. Đã sờn vai …. Anh mỉm cười. Lơ đãng trời cao ! Từ đó. Mỗi khi thấy người áo...
|
481 - “mua” gì !
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Trời cho ... Còn chút thời gian. Giấu vào mái tóc. Đếm bằng sợi phai. Ước là đượm nắng bước “trai”. Gót khơi hương sắc. Mặc mai lửa tàn. Biết rồi! ... Sinh - tử. Hợp - tan. Lở - bồi dòng chảy dương gian. Lẽ thường...
|