428 - khóc người chị thương
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Chị giờ vắng bóng trần gian. Mười lăm xuân rụng thân tàn chị đau. Bấy năm Ân - Nghĩa - Tình sâu. Chị đi, còn lại khối sầu không nguôi. Chị đi về phía xa vời. Ngẫm hình dáng chị, dạ bời bời thương. Nỗi đau, khăn trắng, thẻ...
|
429 - tâm sự dòng sông
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Lăn tăn lớp sóng mặt sông. Dợp dờn mái tóc hoa râm, vơi chiều. Xưa rồi nhộn nhịp bến yêu. Rêu xanh lối bước tiêu điều lòng ai. Chiều buồn nhớ nắng ban mai. Đường quê in đậm bóng dài dòng sông. Mơ màng khúc lặng trong...
|
430 - các cháu về quê
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Mượn mùa phượng vĩ đỏ hoa. Cháu về vui với ông bà chốn quê. Mỗi năm một dịp cháu về. Ông bà vui, bớt tái tê cảnh già. Những ngày xưa ... cứ đi xa. Chỉ mong có chút tình quà đó thôi. Chắt chiu cũng đủ tiêu rồi. Băn khoăn...
|
433 - khúc cảm hứng
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Giấc nồng đang ấm ở nơi đâu. Say ngủ hồn xa … trốn bể sầu. Du dương câu hát trong mơ mộng. Cách biệt chốn đời thoát khổ đau. Hương thoảng ban mai gió nhủ về. Nhâm nhi vị ngọt li cà phê. Lung linh hình sáng màn tinh...
|
434 - phận tôi
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Phận tôi rơi vãi xuống đời. Dệt đan mưa nắng, đậm lời mẹ ru. Số nghèo mang kiếp phù du. Mệt thân bóng chiếc đẩy đu thuyền đời. Rủi may số mệnh do trời. Tôi mang từ thuở thiếu thời hàn vi. Trời ban cho nết kiên trì. Một đi...
|
435 - gặp bạn thơ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Chiều vàng ta đến tri giao. Trang thơ là thảm lụa đào lát êm. Câu thơ - chén rượu say mềm. Chén nâng, chén nhận nỗi niềm trần ai. Nào đâu lời lỗ, khoe tài. Chỉ mong thấu ngọt giữa phai nắng chiều. Gió - sang, nâng bổng...
|
436 - vaò hội thơ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Qua rồi lẻ bóng bơ vơ. Ngập ngừng lối bước đường thơ gập ghềnh. Về đây hội nghĩa hội tình. Gặp người tri kỷ nỗi mình sẻ chia. Hội thơ không chợ bán mua. Chỉ cho và nhận, vui, vừa lòng nhau. Là nơi hẹn để tri...
|
437 - đường thơ
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Lung linh ngọc sáng quanh mình. Tôi sao mắt loá, vô tình truội đi. Để rồi khao khát ... sầu bi. Rằng duyên không có lại vì tối tăm. Miệt mài ôm dáng âm thầm. Đi tìm cái “ước” bao năm cho mình. Nhủ lòng nuôi dưỡng niềm...
|
438 - khuyên em
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
Thôi em, ấm ức làm chi. Chuyện xưa giờ có nghĩa gì nữa đâu! Chúng mình cho hết, vì nhau. Cỏ xanh tùng nhấn chìm sâu vết buồn! Chót đi vào cõi vô hồn. Mịt mờ thân vía lạc cồn rêu xanh. Biết là lúc ấy mong manh. U mê tang...
|
431 - một thoáng trưa quê
Tác giả:
Nguyễn Văn Thái
MỘT THOÁNG TRƯA QUÊ. Nhà bên kẽo kẹt võng đưa. Ông ru cháu ngủ giấc trưa oi hè. Không gian ong ả tiếng ve. Gà ngân đục tiếng vọng về bờ xa. Ngu ngơ gió lặng ngọn tre. Cô đơn ngọn lạc luồn khe hiên nhà. Mênh mang...
|