Poem logo
Poem logo

bỗng dưng chớm buồn

Tác giả: Thiên Ân
BỖNG DƯNG CHỚM BUỒN
Bỗng dưng bủn rủn chân tay
Xót xa , mùa hạ đan cài nhớ thương
Tình yêu rơi rụng ngập đường
Ôm chầm kỉ niệm khói sương mịt mờ

Bỗng dưng tiếc ngẩn tiếc ngơ
Chim xa rừng núi đợi chờ uổng công
Chuyện tình ong bướm , bướm ong
Đóa hoa ngày đó , ngắt dòng thời gian

Bỗng dưng dấu hỏi ngập tràn ?
Câu thơ lạ lẫm xuống hàng mông lung
Giữ gìn , gom hết nhớ nhung
Mai sau về chốn nghìn trùng còn đâu ?

Bỗng dưng đường vắng tên nhau
Dỗi hờn cỏ úa kêu gào tháng năm
Dòng sông cá lội biệt tăm
Một trời giông bão sấm gầm trên cao

Bỗng dưng ngày tháng cúi đầu
Rêu rao nhân thế đớn đau tuổi đời
Níu chân mỏi gót rã rời
Trần ai cát bụi rạch ròi hỏi ai ?

Bỗng dưng nắng ngủ bờ vai
Hỏi gì chẳng nói trúc mai lạnh lùng
Bánh xe chẳng có điểm dừng
Loanh quanh một cõi tương phùng là đâu ?
Ngày 17/5/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm