giọt buồn
Nắng hạ xuyên mành thủng tấm đan
Bóng rơi lỗ chổ kháp trên bàn
Như buồn vung vãi rơi trên tóc
Bạc trắng đời ta hỡi thế gian
Tháng sáu trời mưa xoá bụi trần
Làm sao xoá được vết phong vân
Ở kia vẫn giọt bao nhiêu giọt
Gõ xuống lòng ta đã vạn lần
Ta thương đứt ruột giận hồn ta
Ngước lên trần tưởng đã mù loà
Bao lần em bảo thôi đành vậy
Để nước gột nhòa khoé mắt hoa
Bài này đã được xem 178 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|