giọt buồn đông
GIỌT BUỒN ĐÔNG
Nghe chiều trở lạnh gió vào đông
Bỏ chiếu buông chăn kiếm mảnh chồng
Đã mấy thu chờ trăng lãng tử
Nhưng miền hạ trắng nhớ gì không ?
Duyên tình chẳng có lấy gì mong
Những lúc trăng lên rộn tấm lòng
Bóng đổ bên thềm loang cỏ dại
Đêm buồn giọt nhớ thả vào đông
Cánh cửa hôm nào đã kín phong
Từ khi rũ bỏ đám hương nồng
Em về miệt đó tình thu đếm
Nó ở bên này lửa hạ đong
Thôi còn chi nữa để mà trông
Một mớ cơm thiu được mấy đồng
Trót lỡ xa người duyên phận bạc
Ta về gòp gió dưới dòng sông
Thôi nhé từ nay lạnh lẽo phòng
Cung sầu mãi dệt chẳng hề mong
Vầng trăng thuở ấy treo thềm lạnh
Chỉ có riêng người ấm buổi đông ./.
Lê Cảnh Tiến 121017
Bài này đã được xem 663 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|