giấc mộng
Tác giả:
Quốc Phong
Ta ngồi giữa hư vô. Viết vài dòng về thực tại. Cằn cỗi mãi nên cây rừng độc thoại. Chốn không người nên rơi vãi tiếng chim. Ta ngồi đây thời cuộc cũng lặng im. Chỉ có gió thoáng tràn qua suy nghĩ. Có nắng vỗ về và những mùi...
|
nơi để tựa
Tác giả:
Quốc Phong
Ai cũng cần một nơi để tựa. Cũng như ta nương tựa núi bạc đầu. Và đôi khi ta tựa vào dòng suy nghĩ. Khi ngã rồi ta tựa cả nỗi đau, và như em vẫn hay tựa vào đôi vai mỏi mệt. Ngơ ngẩn nhìn dòng xe cộ lướt qua nhau. Và có...
|
chai sạn
Tác giả:
Quốc Phong
Quá nhiều lo toan. Thơ ngã nghiêng gãy vụn, chẳng còn câu chữ nhảy nhót trong đầu, hời hợt sống còn sao với được chiều sâu? Thơ gục đầu ca thán! Vài dòng chữ chẳng nghĩ suy hỗn loạn, ta ghép lại thành vần, gom chút...
|
tổng kết trước tận thế
Tác giả:
Quốc Phong
Anh lê thân mình trên đại lộ. Chiếc bóng chia thành ba mảnh trải dài. Mảnh sầu vắt trên vai. Mảnh ước mơ đang ngủ say. Mảnh rối bời vút qua tay... Tung bay chấp chới. Anh cuộn thân mình vào tội lỗi. Dối trá bùng lên trên...
|
vô hướng
Tác giả:
Quốc Phong
Tin tưởng và kỳ vọng... Ta gánh nổi không? Ta chỉ là hạt mưa rơi trên biển rộng, dẫu có thành băng hay chuyển mình tan biến. Vẫn sẽ quay về với những dòng sông... Nếu niềm tin hôm nay là mộng, thì tương lai rồi sẽ là...
|
người đàn ông dạy làm thơ
Tác giả:
Quốc Phong
Người đàn ông hói đầu. Dạy tôi làm thơ, bằng mùi quê hương nức nở. Bằng gió cát cay xè. Bằng mùi khói thuốc đêm khuya, bằng sự lụi tàn, của những kẻ đứng trước màn đêm tự vệ... Và tôi đã viết, như vết gai xương rồng nức...
|