người xưa
Người Xưa
Hôm xưa ra phố gặp nàng
Dáng người bé nhỏ dịu dàng anh thương
Và anh theo sát bên đường
Lời thầm khẽ hỏi em đương thẹn thùng
Cho anh ấp úng ngại ngùng
Lời tình chưa thốt mà chừng như yêu. . .
Ðến nay tuổi đã về chiều
Trông em nhỏ nhắn mỹ miều như xưa
Ngày qua dù nắng hay mưa
Ðời ta vẫn mãi bài thơ trung tình.
-HLT-