người xưa qua miền dĩ vãng
NGƯỜI XƯA QUA MIỀN DĨ VÃNG
Người xưa không về trường cũ
Đôi mắt thời gian chớm già
Chiếc lá xa cành ủ rũ
Vùng trời cỏ úa xót xa
Người xưa quay lưng ngoảnh mặt
Ném đá rách Trời vá may
Khéo dư khơi dòng nước mắt
Ngọn nguồn biết tỏ cùng ai?
Người xưa đăm chiêu hờn dỗi
Quên đi, quên đi bốn mùa
Xuân, Hạ, Thu, Đông giăng lối
Bướm ong, hoa cỏ sớm trưa
Người xưa đạp bờ mộng mị
Đôi hài mòn gót dư âm
Đáp số cuộc đời vô lý
Nửa đêm trở gối khóc thầm
Người xưa một thời gieo hạt
Trái đắng mọc trên cánh đồng
Cơn bão ngang qua tan nát
Hồn bay về miền hư không
Người xưa neo bờ bến lạ
Trót thương thế kỉ trăm năm
Đôi chân hoàng hôn nghiêng ngả
Đọt sầu dĩ vãng lặng câm
Ngày 19/5/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 99 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|