anh biết em đi chẳng trở về
ANH BIẾT EM ĐI CHẲNG TRỞ VỀ
Anh biết em đi chẳng trở về
Âu sầu ủ rũ phủ cơn mê
Thờ ơ , cúi mặt đành chạy trốn
Vén màn bí mật đời cười chê
Anh biết giọt yêu lã chã rơi
Vùi chôn kỉ niệm hết một thời
Ngừng, nghỉ ...nhắn tin mùa hoa bướm
Thử hỏi tâm hồn ai thảnh thơi ?
Anh biết lãng quên xô đẩy nhau
Đường xa , khói bụi cuốn hồn đau
Lạ lẫm đeo mang buồn thân phận
Rèm mi ươn ướt tự hôm nào ?
Anh biết em đi chẳng trở về
Lâu đài rêu mọc , cỏ tái tê
Hồn ta ngơ ngác trăm năm lẻ
Điệp khúc ai ru muôn não nề
Anh ném vu vơ , gặm khối hờn
Chân trời bàng bạc khói hoàng hôn
Một vùng xám xịt mây co cụm
Đọt sầu dĩ vãng hết tươi non
Anh gói yêu thương trái tim khô
Lắng nghe rơi rớt chuyện mơ hồ
Giẫm chân tại chỗ sầu cô quạnh
Khóc cười thế sự cứ đẩy xô
Ngày 29/2/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 164 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|