anh đi.
Anh đi.
Anh đi nhà trống mênh mông
Mùa nào cũng thấy là đông lạnh lùng
Bao nhiêu là thứ không dùng
Chuột thăm đêm vắng, thạch sùng nhắc tên
Anh đi mọi thứ như quên
Cafê it uống cất trên tủ hoài
Chổng trơ trên bàn củ khoai
Ngoài sân trống trải, đất đai vườn thừa
Anh đi trời chẳng đổ mưa
Cây hoa ủ rũ, qủa thưa thớt dần
Mọi thứ như không còn cần
Sớm hôm chăm chút, tảo tần làm chi?
Anh đi tình cũng cuốn đi
Những lời cay đắng đôi khi hiện về... CH2