ngược chiều
NGƯỢC CHIỀU
Về đi em chiều tàn giăng kín ngõ
Ánh trăng côi lấp ló phía lưng đồi
Kinh tịnh độ tan trôi đầu bến vắng
Khúc tự tình sầu lặng nép bờ môi
Cánh nhạn chiều chơi vơi cùng sóng nước
Mây lang thang trở ngược lối đêm về
Căn phố lạnh ai khuê phòng trốn ngủ
Ta lạc loài ngồi giữ bóng thời gian
Nhìn lối cũ hoang tàn như chiến sự
Khúc tâm giao máu ứ vẫn chưa lành
Ly rượu nát bên ranh đời đổ vỡ
Lệ trần tình úp mở suốt năm canh
Chiều lại đến ta độc hành qua lối
Sóng miên man chìm nổi trắng mây trời
Dòng nước mát ta một đời tắm gội
Chợt nghe vùng tội lỗi chảy muôn nơi
Em không về mưa rơi trời cố quận
Mây lam chiều tàn rụng bến đò ngang
Người ở lại chốn địa đàng quen dấu
Ta quay về miền thơ ấu không tên
Giọt nước mắt tật nguyền đêm sám hối
Men yêu đương chìm nổi sóng ba đào
Ly rượu đắng hư hao cùng tiếng hát
Ngọn trời sầu xé nát cõi trăng sao ./.
LCT 23/O3/2O24
Bài này đã được xem 257 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|