bài hát ngược chiều đau
      
      
      
      
        Khắc khoải từ những giọt mưa 
Chảy ngang kẽ tay ta 
Rồi vụt rơi vào mất 
Bao giờ... 
Hà Nội ơi... 
Em trong khoé mắt 
Như giọt mưa lầm lụi mặn mòi 
Có buổi chiều quàng vai ngang Thiền Quang 
Không nhớ nữa đầu Thu hay cuối Tám 
Ta đâu yêu chi mùi hoa Sữa 
Thế mà hôm ấy gió về.... 
Chớm heo may ngả xuống cuối đường 
Quán cà phê... 
Hắt hiu người... 
Bất chợt! 
Quanh co ngõ, lạc nhau, hoảng hốt 
Ta mải tìm tóc ngắn, hoe nâu 
Hà Nội... 
Có biết em tôi đâu 
Những giọt mưa ngày sau, hay ngày cũ 
Chạm vào tái tê chưa đủ 
Hôm nay...  
Bài hát ấy ngược chiều đau 
Làm sao có nhau 
Cốc chè mạn, hơi ấm luồn trong sương mới 
Tiếng cười đứt quãng phía yên sau 
Nghìn vòng bánh xe trên đường Cổ Ngư 
Sóng, nước Hồ Tây... 
Biết khi nào đủ 
Xác Cơm Nguội vàng chân Yên Phụ 
Dựa gần nhau… 
Ai nói khẽ mà nghe 
Mưa Ngâu đổ phía lưng đê 
Cứ ào ạt, rồi im, rồi nhọn buốt 
Màu phố Phái tím từng vuông gạch 
Mái rêu phong nợ nắng bao mùa 
Khắc khoải bàn tay… 
Hứng lạnh… 
Giọt mưa 
Chiếc lá Bàng rùng mình thay áo 
Trong kẽ rơi rơi… 
Thấy hồn như bão 
Ở đâu về, xô nát bấy miền êm! 
cpsn