tôi yêu em
Tôi yêu em: đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng. (#)
Vì chỉ là chàng họa sĩ nghiệp dư,
Thay bút vẽ bằng những câu từ,
“Tô” tình ta xanh như bài hát.
Tôi yêu em khi hạ còn vương nắng,
Nắng hạ vàng soi sắc chốn nhân gian.
Tôi yêu em khi tiết trời Xuân Dịu/Diệu,
Mong một lần được sống trong Vội Vàng!
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân, (##)
Em vẫn đẹp như tranh mà chẳng cần
Cần nắng hạ vàng hoe trên tóc mái
(liệu em có) Cần một chàng họa sĩ mãi Tô Hoài?
Tôi yêu em như sóng xanh biển rộng.
Dù nắng trời kia xuyên thủng cả tầng mây,
Tôi yêu em khi gió đông vừa đến,
Cho hồn tôi lạnh buốt mãi nơi này.
Lời Tố Hữu khi thơ là tiếng lòng,
Em bảo tôi kẻ si tình ảo mộng.
Nhưng em ơi đó là khát vọng:
“Cứ yêu mà chẳng phải nhận âu lo”
Như Thanh Hải yêu Mùa xuân nho nhỏ
Tôi yêu em!
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em. (#)
Khát vọng cũng chỉ là khát vọng
Thất vọng, chẳng còn để trao nhau.
Tôi lại nhớ về những ngày đầu,
Những ngày đầu tình xanh như bài hát…
Qua cơn mưa trời lại sáng, những tia nắng xua tan đi mây đen và tiếng gió rít lạnh từng cơn như thể muốn nói:
“TÔI đã từng YÊU EM trong cơn mưa nặng hạt”.
_____________________
Được lấy cảm hứng từ những tác phẩm và tác giả:
(#) : “Tôi yêu em” - Aleksandr Pushkin (SGK Ngữ Văn 11/Tập 2/tr.59)
(##): “Vội Vàng” - Xuân Diệu (SGK Ngữ Văn 11/Tập 2/tr.21)
_____________________
Bài này đã được xem 449 lần
|
Người đăng:
|
Việt Anhh
|
|
|