Với tay chạm cả vào đêm. Thả chân bước lạnh qua thềm mùa đông. Quấn mình trong tấm chăn bông. Run lòng thấy rét từ lòng rét ra. Gió như cười nhạo riêng ta. Nõn nà như ngọc cũng là bỏ đi. Lẻ loi một tấm xuân thì. Mịt...
Thắp thêm một ngọn nến. Đốt nỗi buồn thành tro. Đốt thời gian mong chờ. Thả theo làn gió thoảng... Soi gương thầm kinh ngạc. Nếp nhăn nào đêm qua!? Bao hư ảo vời xa. Quên đi đừng nhớ nữa... Ánh mắt ai chan chứa. Đừng chết...