tủi phận
mùa thi đã tàn
sổ sách cũng vừa xong
chiều rảnh rỗi em lang thang xuống phố
chân bơ vơ len qua dòng xe cộ
chợt tủi hờn khi bóng nắng quẩn quanh
chỉ là bóng nắng!
chẳng phải là anh!
đã lâu rồi em bạn cùng sương tuyết
bên kia đại dương anh hoài biền biệt
hai tinh cầu ngăn cách hai nơi
cũng tại em nên loan phượng rối bời
gánh nặng gia đình làm sao em bỏ được?
buổi chia tay em cúi đầu đếm bước
anh ngỡ ngàng trước cái kết đắng cay
chiều hạ buồn bỗng nhớ đến bờ vai
rồi tủi phận…
rồi long lanh nước mắt…
tứ thơ về... đầy trở trăn quay quắt
nhớ dáng hình lẩn khuất mãi khôn nguôi!
Bài này đã được xem 2008 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|