lãng đãng chiều thu
Chiều không nắng cũng không mưa
Cho nỗi nhớ mơ hồ tỉnh giấc
Giữa thu sao trời giăng bấc?
Hơi lạnh về se sắt bờ vai
Chẳng còn ai!
Thực sự chẳng còn ai!
Sẻ chia cùng ta mối u hoài lắng đọng
Vẳng đâu đây tiếng gió ngàn đồng vọng
Lẩn khuất một tên người…
Thuở mắt liếc mày đưa!
Ký tự yêu thương quay quắt bao mùa
Ta giấu tận cùng tâm thất
Biết bao lần nhạt nhòa nước mắt
Câu sáu mãi trở trăn
Đợi câu bát dỗ dành
Rồi một lần tình cổ tích chông chênh
Cơn hồng thủy đổ qua đời nghiệt ngã
Buổi hoàng hôn nhìn tàn phai sắc lá
Để ngỡ ngàng
Hồn thơ cũ nay đâu?
Mờ mịt trăm năm
… Giang vĩ khóc giang đầu!
Bài này đã được xem 1409 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|