chiều mưa tủi phận
CHIỀU MƯA TỦI PHẬN
Mưa chiều gột rửa tình xưa
Cuốn trôi tất cả sớm trưa nhọc nhằn
Nhưng mà sao nỡ đẫm khăn
Hay là nước mắt nghẹn rằn đơn côi
Ai làm ướt sũng tình tôi
Chia đàn sẻ nghé người ơi não nề
Dáng chiều vàng vọt xóm quê
Còn ai lẻ bóng sơn khuê mủi lòng
Vui gì lỡ bước thong dong
Màn đêm gối chiếc hoài công dã tràng
Đau này nghẽn lệ hoài mang
Mưa chiều vẫn thế hai hàng ngọc trôi.
Lữ Kiêu Phong131017 mạn cổ phùng