về ngang mùa hạ
VỀ NGANG MÙA HẠ
Về ngang mùa hạ không em
Ve con ngày cũ ngủ miền ca dao
Thời gian xao xác không màu
Ngẩn ngơ chiếc lá cúi đầu buông tay
Về ngang mùa hạ nhớ ai?
Tinh khôi thương chiếc áo dài ngày xưa
Cổng trường khép mở sớm trưa
Vần thơ đốt cháy mấy mùa thương đau ?
Về ngang mùa hạ ngập sầu
Em nghiêng dáng mỏng rầu rầu ruột gan
Giấc mơ chớm nở úa vàng
Trộm nhìn đôi mắt muôn vàn tin yêu
Về ngang mùa hạ chim kêu
Nhánh cây phượng vĩ rong rêu mọc đầy
Tưởng rằng người vẫn đâu đây
Thời gian vỗ cánh xa bay nghìn trùng
Về ngang mùa hạ tim run
Mơ trang lưu bút chập chùng khói mây
Lặng im không nói, hổm rày
Thôi đừng , hát khúc ngắn dài hồn ve !
Về ngang mùa hạ rụt rè
Hoàng hôn mặc áo ấp e lạnh lùng
Trường xưa chiếc bóng riêng chung
Đời muôn day dứt cuối cùng li tan
Về ngang mùa hạ lang thang
Nửa đời nhìn lại xốn xang quay cuồng
Té ra câu chuyện ghét thương
Nép môi dĩ vãng cuối đường mù xa
Ngày 19/5/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 146 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|