về ngang nỗi buồn
VỀ NGANG NỖI BUỒN
Nhành cây trứng cá nhà em còn mất ?
Trái rụng tơi bời thương ghét, ghét thương
Dáng điệu thơ ngây khéo dư nước mắt
Nhắc chuyện ngày xưa ủ rũ xa vời
Ong bướm thất tình bay đi rời rạc
Câu thơ xưa vỡ vụn dưới chân chiều
Tiếng ve cuối mùa bỗng ngưng tiếng hát
Âu yếm tia nhìn mộng chết rong rêu
Nhành cây trứng cá phai phôi tàn úa
Mười năm xa , giọt dĩ vãng ngậm ngùi
Góc phố lặng im vo tròn câu hứa
Úp mặt bên đời kẻ ngược, người xuôi
Chuyện ngày xưa mở ra và khép lại
Trái tim bên lề đau đáu trời thơ
Nước chảy đá mòn tình yêu cuộn chảy
Về đâu nghe cay đắng đến vô bờ
Nhành cây trứng cá ngẩn ngơ gốc rễ
Bốn mùa gieo neo tóc gió thôi bay
Sỏi đá khóc than nghìn năm tự kể
Người bỏ người, thuyền xa bến sớm mai
Dấu hỏi lênh đênh gâp ghềnh muôn lối
Mất nhau rồi, từ độ hóa người dưng
Đo bóng chân trời trăm may, nghìn rủi
Ơi tình yêu năm tháng luống ngập ngừng !
Ngày 9/10/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 132 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|