chơ vơ nỗi nhớ
Thầm mơ những điều thân ái
bỗng dưng bóng tối thở dài
phải chăng những điều ngần ngại
vẫn còn ngoảnh mặt, quay lưng
hừng đông phía xa mỏi mệt
để đêm thổn thức âm thầm
linh hồn lạc loaì đã chết
xác thân ngã gục lặng câm
lỡ tay đánh rơi sự thật
thế gian chao đảo ngỡ ngàng
vô tình buông lơi ký ức
mối tình mọc cánh đi hoang
cuộc tình không người níu kéo
thả rơi nỗi nhớ buồn tênh
lòng này không dưng khô héo
tàn dư đốt cháy nỗi niềm
thẫn thờ dõi theo năm tháng
quẩn quanh tình nghĩa nhạt rồi
thiên hạ trở thành lơ đãng
không còn tưởng nhớ đến tôi
bên đời có những thanh âm
ru ta ngủ giấc mê hoặc
trong lòng có những lặng câm
trói ta vào đời phiêu lãng
ngàn khơi ru lời trùng điệp
sóng lòng mòn mỏi tìm bờ
giữa lòng đắm chìm oan nghiệt
ngập lòng nỗi nhớ chơ vơ