rướm máu niềm đau
thoáng nghe bóng tối thở dài
bên hiên giọt trăng loang mỏng
chợt vừa thời khắc ngừng xoay
trong lòng gợi niềm xa vắng
giọt khuya đọng lại trên môi
thấm hồn những điều mặn chát
giọt tình đọng lại trong tôi
tim côi đang hồi tan nát
tiếng đêm gõ cửa tâm hồn
hóa ra chiếc bóng hư ảo
tiếng người gõ cửa trái tim
nhói đau cũng vừa rướm máu
gửi người tình nghĩa vô ngôn
mắt môi vẫn còn ngần ngại
trả lại hạnh phúc tâm hồn
xin về những điều thân ái
thẳm sâu trong từng thớ thịt
hằn in ân ái cuộc đời
ngả nghiêng cõi lòng ai biết ?
vụng về nghiệt ngã buông lơi
nỗi dau chất chồng năm tháng
nhức nhối ngực trái muôn đời
tình yêu một lần sáng lạng
tìm quên không dễ ai ơi
nhọc nhằn ký ức đi hoang
chở ta về nguồn xây mộng
lạc đường, phương hướng lang thang
đón ta giữa dòng máu nóng ?
níu đời bằng những âm vang
quẩn quanh giữa vòng hư thực
dệt tình bằng nỗi nghiệt oan
ngàn sau nghẹn ngào , đau nhức
Tử Nhi