ta chỉ là ... ta !
Còn riêng ta biết cuộc đời không thực
Vẫn trói lòng vào ký ức ngày xưa
Muốn dứt bỏ nhưng ngại nhìn phía trước
Nên vòng xoay, ta lạc lõng, nhạt nhòa
Có những lúc tự biết mình không hay
Ngoảnh quay lại thấy xương rồng hóa kiếp
Ta là ai giữa cuộc đời tội nghiệp ?
Sao lạc loài, hoang vắng giữa từng không ?
Ta là loài cỏ dại giữa cánh đồng
Khi giọt nắng cuối cùng vừa lụi tắt
ta đơn lạnh vì cuộc đời quay mặt
đón đêm về, mặc thế sự vần xoay
Ta là chút rơm rác giữa đời này
Người qua lại bĩu môi rồi khinh rẻ
Ta khắc khoải mong một lần có thể
Giữa cõi trần, rơm rác nhạt nhòa thôi
Ta là ta, là dĩ vãng êm đềm
Ta là ta, là bình yên , khát vọng
Ta là ta, là tương lai sôi động
Ta là Người giữa vạn kiếp nổi trôi ...
Tử Nhi