em lẻ đôi mươi, ta chiều xế bóng
Em lẻ đôi mươi, mộng đời xanh lắm
Mắt ngọc trong veo hun hút mây trời
Môi luôn xinh tươi, gót hài chân sáo
Tiếng thở cũng làm bối rối lòng ai ...!
Ta lắm phong sương, đương chiều xế bóng
Gom hết thương yêu cất giấu trong lòng
Chợt một chiều đôi mắt trải phong trần
Vấp phải bước ai về ngang phố vắng
Rồi từ đó ngày trôi qua thật chậm
Mắt ai buồn mãi miết ngóng chiều buông
Ai đi ngang sao vẫn cứ hững hờ
Để thương nhớ lớn dần trong ánh mắt
Ai khôn ngoan theo tháng rộng năm dài
Ta thì vẫn ngây khờ như đôi tám
Để một ngày phố buồn trong ảo mộng
Lặng tiếng hài ........, vắng cả dáng ai quen ... !!!
Hà Nội, 25/10/2017
N.T.P