tình hòa sóng nhói đau
biển khơi xin đừng dâng sóng
cho lòng cuồn cuộn nỗi đau
ngàn khơi sao hoài lắng đọng
ái ân ngày tháng cồn cào
biển chiều có còn giông bão
ngoài khơi sóng ngập nhớ nhung
hồn xiêu nghe chừng thểu não
lòng vơi cay đắng mặn nồng
biển đêm đen màu khó tả
hồn hoang rũ cánh chuyển rời
sóng còn bạc đầu trắng xóa
ru lòng dĩ vãng mù khơi
thầm thì đêm ru nỗi nhớ
biển loang trắng xóa linh hồn
vỗ về tình thành hơi thở
tỉnh dậy từ đáy mồ chôn
nhói đau tình hoà ngọn sóng
trải theo rộng lớn trùng dương
trăn trở không ngày lắng đọng
vì yêu không phải bình thường
Tử Nhi