nỗi buồn trăm năm 2
NỖI BUỒN TRĂM NĂM
Ôi từ độ trăng gầy qua ngõ!
Xa quê hương mây gió thất tình
Em đi mang cả bóng hình
Và dòng sông nhỏ còn in bóng chiều
Thời con gái liêu xiêu tơ tưởng
Phận bọt bèo vô hướng vờn đau
Nào ai quên lãng nghìn sau?
Mái nhà khuya sớm mưa rào chông chênh
Giọt nước mắt không tên day dứt
Rớt mi gầy rạo rực thời gian
Rong rêu ôm mộng đá vàng?
Em say cỏ lạ thiên đàng ở đâu?
Níu chân nhau lá sầu nhân thế
Đố ai cười dâu bể , bể dâu?
Mười năm sau, mười năm sau...
Ai ru điệu Lý… cau trầu ngẫm thương?
Chuyện đó đây tơ vương mọc cánh
Tâm hồn ta ghẻ lạnh ăn sâu
Em nghiêng vóc dáng ngày nào?
Quê hương bàng bạc nhuốm màu thương đau
Tiếng sóng vỗ ,rì rào ,tiếng sóng
Câu thơ xưa chất đống thành non
Giở xem trách móc , dỗi hờn
Tự nhiên , rớt xuống nỗi buồn trăm năm
Đêm 28/4/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 545 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|