Poem logo
Poem logo

duyên - nợ xiết nhau

Tác giả: Dương Hiếu
Vô tình phải bắt đền em,
Quàng vào một cái vô duyên hữu hình.
Xét ra tại cả hai mình,
Bĩu môi em bảo em xinh phải nhường.
Tôi đâu cố ý vấn vương,
Đôi co định kiếm đường chuồn chẳng xong.
Trói tôi bằng những đường cong,
Mềm mà khó gỡ, muốn xông chẳng thành.
Xiết người buộc nợ - phạt anh.
Liệu hồn không sẽ em hành ngày đêm.
Ra phường cam kết ký tên.
Vơ vào "cục nợ" ở bên cuộc đời.
Chung nhà, chung bếp, chung đôi,
Chung giường, chung chiếu, chung lời nhỏ to.
Kệ anh gãy lưỡi đôi co,
Được đà em ép phải lo cả đời.
Tự do bay nhảy hết thời,
Còn đâu khuấy biển, chọc trời như xưa.
Đi đâu vợ gọi dạ thưa,
Giải trình ú ớ gió đưa bão về.
Ra ngoài vợ bắt chỉnh tề,
Ngôn phong, trang phục, nhất thê - nhị chồng.
Bắt đền - đền mãi không xong,
Em như cục nợ, tình thân vơi đầy.
Giá mình mọc cánh biết bay,
Thoát em thì tiếc kiếp này kiếm đâu.
Cọc mà cố ý neo trâu.
Thoát nào tránh được những câu nghĩa tình!


#Tp. Biên Hòa 24/10/2024

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm