duyên - nợ
Từ ngày ta lạc đường mây
Thân đau giá buốt hao gầy tâm tư
Tay chai vai sạn chân nhừ
Âm thầm cay đắng ảo hư vị tình
Chát chua nhấm nháp lặng thinh
Trái yêu đương vỡ như tinh cầu tàn
Dặm trường lắm nỗi gian nan
Đường xưa lối cũ phủ màn rêu phong
Dập vùi gió lạnh mùa đông
Bỏ thương sương(*) nặng nát lòng nguời ơi
Men tình đắng đót lạ đời
Bon chen vị kỷ tội cơi cau trầu
Nắng mưa cái nghiệp giãi dầu
Mi hoen lệ nhạt mái đầu hoa râm
Đêm nằm cắn dập môi sưng
Nư cho phận bạc dạ rưng rưng sầu
Lạc duyên biết bỏ đi đâu
Mưu sinh bươn trải nguyện cầu thế nhân
Lá lay con tạo xoay vần
Chênh vênh gió thổi ngại ngần đời nay
Ước gì sang bến nắng say
Ước gì như gió mây bay xa miền
Ước gì qua bến đào tiên
Xóa bờ xưa cũ... ghé triền thiên thu ...
05/12/2016 - Họa thơ Thương Hoài
Bài này đã được xem 1409 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|