đất mẹ gọi mùa thương
Trời Duyên Hải biển mùa này ngâu đục
Cột gió kề làm trụ đỡ hiên ngang
Kênh Chánh Bố nhẹ uốn mình Láng Sắc
Bến Định An nước xanh ngắt ngược xuôi
Câu dân ca hoá cỏ may đan áo
Nụ cười hiền Trà Cú thoáng cơn mưa
Đất Cầu Ngang mùa lúa vàng tràn hạt
Cổ Chiên thầm thì cây trái sinh sôi
Biển Mỹ Long trôi qua dòng Ô Lắc
Sóng Long Bình mặt nước sáng long lanh
Về Càng Long thăm Mỹ Huê tươi mới
Ao Bà Ôm yêu đất thép Chầu Thành
Mùi rơm rạ khói đồng giăng nắng trổ
Trăng quê mình đẹp lắm Tiểu Cần ơi.!
Cánh cò trắng vương lòng chiều ngàn dặm
Đất Cầu Kè êm ả gọi mùa thương...!!!