ngọn gió đầu ngày
NGỌN GIÓ ĐẦU NGÀY
Se se chút lạnh đầu ngày
Xa xa, ngọn gió lạc bầy bơ vơ
Sóng tình vồ vập vô bờ
Mưa bay góc phố môi hờ hững môi
Thoắt trông, chiếc bóng xa vời
Bên lề dĩ vãng đứng ngồi rêu rao
Đường thơ loang loáng giọt sầu
Ai còn tát nước tình đầu hụt hơi ?
Nghiêng mùa trời đất bồi hồi
Tâm hồn lạnh lẽo, giếng đời đục trong
Đôi khi, ngẫm nghĩ nao lòng
So đo tối sáng mênh mông chuỗi buồn
Giậu thưa dột cánh chuồn chuồn
Hàng rào dâm bụt tỏa hương kém mùa
Em trôi vào cổ tích xưa
Ngẫu nhiên, ong bướm trêu đùa với ai?
Lạnh lùng giấc mộng liêu trai
Tiếc thời trúc bén duyên mai bao giờ?
Ôm chầm kỉ niệm mịt mờ
Đắng cay ngập lối câu thơ rách vần
Thời gian nương náu niu nâng
Buồn chi một thuở tim lăn đường mòn
Bây giờ ngọn gió cô đơn
Lang thang chiếc bóng áo sờn bờ vai
Ngày 27/10/2024
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 98 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|