ta chẳng còn ai
TA CHẲNG CON AI
Ta chẳng còn ai bên quán đời
Giọt nắng cuối mùa chớm phai phôi
Lá biếc khép mình buông tàn úa
Đọt sầu dĩ vãng rụng rời rơi
Ta chẳng còn ai bên dốc chiều
Tâm hồn quạnh quẽ, mộng cô liêu
Sỏi đá khóc thầm thềm rêu cũ
Lệ thấm hoàng hôn rách tiêu điều
Ta chẳng còn ai gieo ý thơ
Quẳng gánh tương tư lạc môi hờ
Từ độ gió mây bay rời rạc
Xa cách nghìn trùng cuốn ngẩn ngơ
Ta chẳng còn ai chuyện nhỏ to
Khu vườn cổ tích vắng cánh cò
Đâu mắt nai vàng thời ngơ ngác?
Đâu bóng nhân tình xếp mộng mơ
Ta chẳng còn ai châm choc cười
Năm canh khoảnh khắc nhớ khôn nguôi
Chiêm bao rụng nhánh vần thơ đẹp
Hái trộm đôi môi thuở bên người
Ngày 27/10/2024
Thiên Ân ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 140 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|