tôi tìm em
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Tôi tìm em giữa ngàn tia nắng nhạt. Gọi linh hồn bằng điệu nhạc con tim. Khi rung động lần đầu tiên gặp gỡ. Tôi biết rằng tôi đã quá yêu em. Ngỡ tình yêu chỉ như giấc mơ thôi. Nhưng gặp em đã giúp tôi thay đổi. Và, tôi...
|
tuyệt vọng
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Tận cùng hy vọng cũng là nơi kết thúc. Nơi sự tuyệt vọng bắt đầu. Dẫu có cố cản ngăn bằng muôn ngàn tiếc nuối. Sự thật vẫn trơ ra chẳng hề thay đổi. Không chút dư vị của đời. Ấm áp tình người nơi đâu ? Lạnh giữa trời Hà...
|
thế giới
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Thế giới là trò đùa vô thức, chẳng tự do mà cũng được niềm vui. Chẳng buồn bực mà sao hoài ngán ngẩm. Chẳng đau thương nhưng lệ vẫn dâng tràn. Thế giới là trò chơi may rủi. Được sinh ra hay phải lìa đời. Được tình yêu...
|
thơ
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Thơ phải có chút gì tỉnh táo
Phải có chút gì bát nháo chi thiên
và nhiều khi thơ phải điên điên
Khiến cả thế gian ưu phiền suy ngẫm
|
tích tắc
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Tích tắc, tích tắc, kim đồng hồ xoáy trong ký ức. Mơ hồ, mơ hồ, giọng người yêu yếu ớt gọi tên. Róc rách, róc rách, sân nhà ai trắng muốt sương đêm. Âm u, âm u, mây giời xoay, xoay mãi. Tích tắc, tích tắc, kim đồng...
|
ngây dại
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Thuở ấy hồn tôi còn ngây dại. Giữa đời lạc lõng hệt như ai. Suốt năm rong ruổi con đường học. Nào đã biết yêu, cũng chẳng sầu. Ấy thế mà nay tại bởi đâu? Tội hồn-tê tái, nhói tim đau. Tình tôi trang trải muôn phương...
|
nhớ quê nhà
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Tôi nhớ hàng tre đung đẩy sau nhà. Nhớ tiếng sẻ gọi bạn tình mỗi sớm. Nhớ giọng mẹ hiền khi màn đêm xuống. Nhớ người tôi yêu nơi trốn quê nhà. Những kỷ niệm thời thơ ấu đã qua. Tôi nhớ lại mùi hoa xoài ngai ngái. Tôi nhớ cả...
|
thơ- một tình yêu, một tâm sự
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Tôi muốn Thơ. Để gửi vào trăm năm buồn bực, của kiếp người vô sản trầm luân. Để hoàng lương nào phải phân vân, nỗi ám ảnh thâm ngầm nơi thế thái. Và tôi muốn mình yêu ngây dại, trong nửa đời còn lại-của riêng...
|
nhớ thơ
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Tiếng chim lảnh lót ngoài khung cửa, vang vọng thiên không khoảng giữa trưa. Lãng khách thẫn thờ đôi chân mỏi, người dưng bên cạnh bước lưa thưa. Nàng ấy bây giờ theo chồng đã, quên chàng thi sỹ cứ mộng mơ. Hồn nhiên...
|
xin hãy ngăn tôi lại
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Những người bạn thời trai trẻ của tôi. Họ ẩn mình sau lụa vàng quan tước. Tôi lặng lẽ ngắm nhìn người đi trước. Nơi con đường ai cũng muốn trải qua. Ôi mộng tưởng một thế giới xa hoa. Một trăm năm sao vẫn còn quá ít, khi...
|