tâm trạng
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Nghe tâm trạng dội lên từng cung bậc. Những buồn vui của một kiếp phong trần. Nào là nhớ nhung đến đây cùng hờn giận. Xen lẫn cô đơn là một chút trách lòng. Tôi là ai đâu còn gì quan trọng. Tâm trạng bây giờ chiếm trọn...
|
quá khứ
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Bình yên quá những ngày nơi ngoài phố, với xa hoa quên thảy những nhọc nhằn, ánh đèn mờ giữa cảnh đêm huyền ảo, nghe êm ru hai tiếng vọng "tự do". Rời xa mẹ, chẳng còn thấy buồn lo:. "nhiều đêm dài tiếng lật chăn thao...
|
thiên sầu
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Chú cánh cam bò trên lá Dâu,
Quanh co bò mãi biết về đâu?
Một nửa hoàng hôn dần buông xuống
Vòng vo chú vẽ chữ "Thiên Sầu".
|
nuối tiếc
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Giọt mưa buông thềm vắng, hai hàng lệ tuôn rơi. Em đã quá xa vời, anh làm sao tìm nữa! Nhớ buổi đầu gặp gỡ, ai ngờ được ta yêu. Một tình yêu mơ ước, hồn nhiên và sáng trong. Đêm thao thức chờ mong, ngày bồn...
|
ở bãi tha ma
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Bà cụ già thong thả. Dạo bước bãi tha ma. Hai mắt xanh óng ả. Bà như một bóng ma. Chân trần trên đất lạ. Bà chưa quen nắng tà. Và ngỡ bà còn đó. Vẫn là một bà già. Tôi tới bãi tha ma. Tôi nghe bà rên la. Bà rất...
|
số phận
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Con quay xoay tít mít, bao ánh mắt dõi nhìn. Trên những gương mặt xinh, nếp nhăn hằn từng lớp. Khi số phận con người, bị đồng tiền chi phối. Nào ai thoát được lo, ưu sầu theo năm tháng. Khi cửa sổ tâm hồn, nhìn ra ngoài...
|
thế giới
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Thế giới là trò đùa vô thức, chẳng tự do mà cũng được niềm vui. Chẳng buồn bực mà sao hoài ngán ngẩm. Chẳng đau thương nhưng lệ vẫn dâng tràn. Thế giới là trò chơi may rủi. Được sinh ra hay phải lìa đời. Được tình yêu...
|
thơ
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Thơ phải có chút gì tỉnh táo
Phải có chút gì bát nháo chi thiên
và nhiều khi thơ phải điên điên
Khiến cả thế gian ưu phiền suy ngẫm
|
nói xấu thầy cô lớp k53s
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Bài thơ này, em viết tặng cho ai. Đã và đang yêu cái nghề Sư Phạm. Trong lời thơ dẫu đôi câu đụng chạm. Lẫn ý thơ không Sư Phạm tý nào, và bây giờ em cũng xin được vào. Cái dòng thơ em bắt đầu nói xấu. Cô Liên ơi! Dẫu biết...
|
thơ- một tình yêu, một tâm sự
Tác giả:
Ngô Quí Trung
Tôi muốn Thơ. Để gửi vào trăm năm buồn bực, của kiếp người vô sản trầm luân. Để hoàng lương nào phải phân vân, nỗi ám ảnh thâm ngầm nơi thế thái. Và tôi muốn mình yêu ngây dại, trong nửa đời còn lại-của riêng...
|