Poem logo
Poem logo

thế giới

Tác giả: Ngô Quí Trung
Thế giới là trò đùa vô thức,
Chẳng tự do mà cũng được niềm vui
chẳng buồn bực mà sao hoài ngán ngẩm
chẳng đau thương nhưng lệ vẫn dâng tràn.
Thế giới là trò chơi may rủi
Được sinh ra hay phải lìa đời
Được tình yêu nhưng ngấm lệ một thời
mất tất cả sao còn vui đến thế ?
Thế giới là tổ hợp những trò chơi
Có kẻ cười cũng lắm người đau khổ
khi thời gian được nhắc hoài muôn thuở
Một tiếng “ầm” chấm dứt một trò chơi.
Thế giới là một vòng quay tội lỗi
Được tạo ra bởi những vòng quay
Xoay số phận muôn phần thảm não
Bởi kẻ cười khi ai đó khổ đau.
Thế giới là bể sầu ai- bi luỵ
Phải chia tay hết thảy, những cái thuộc về tôi.
phải ngẫm nghĩ, nhớ thương những kẻ,
đã xa rồi là dĩ vãng còn đâu ?
Thế giới là một vực sâu
hễ dừng bước sẽ không còn chi nữa
hễ nhìn lên là dòng đời chát chúa
những oán hờn tích tụ tự ngàn năm.
Và thế giới trong tôi như vực thẳm
Cuốn sạch không hết thảy bụi trần ai
Dẫu đó đây còn chút sầu vương vãi
Xung quanh là -một màu trắng không phai.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm