người mẹ bán vé số và đứa con tự kỉ
NGƯỜI MẸ BÁN VÉ SỐ VÀ ĐỨA CON TỰ KỈ
Bà mẹ già cầm tập vé số
Dắt đứa con tự kỉ lang thang
Chú mua không, anh ơi mua không
Những cái đầu lắc nhìn ái ngại
Thu lặng buồn, vài người thương hại
Mua đôi tờ, ngóng chờ kết quả...
Lá vàng rơi, vé số nhoẻn cười
Con đường dài, bước đời khó nhọc
Nghẹn miếng cơm, nước mắt nỗi nghèo
Nghẹn nỗi đau, vai gầy thuốc bệnh
Nghẹn nụ cười rồi khóc trẻ thơ
Ôi giấc mơ sân trường sách vở
Ôi gia đình mái ấm đơn xơ
Nghẹn vần thơ, múa đi câu chữ
Lếch thếch rơi, đắng ngắt thơ tôi...
Tiếng ru hời văng vẳng nơi tôi
Tôi mơ đời không còn buồn khổ
Tôi mơ đời đơn thuần hạnh phúc
Tôi mơ vui trên môi ai khóc
Hằn học gì phận số nổi trôi
Xin ban ơn nụ cười lây với
Cho thơ tôi tươi chút xíu nào
Gió thu gào, gào to lên nhé
Động trời xanh phát chút ngọt lành...
22/10/2013
Nguyên Hữu